Cao Nguyên

n h ớ ơ i !


nơi nào là chỗ tận cùng
cho lòng ngưng lại điệp trùng nhớ ơi!


từ sâu mái rạ ru đời
từ trong dòng sữa mớm lời nuôi thân
từ em ướm lụa bên sông
từ trăng vàng rực cánh đồng lúa thơm
từ Buôn lửa hội bập bùng
từ chiêng trống dậy núi rừng Tây Nguyên
từ nguồn cội tới hồn thiêng
muôn ngàn mạch chảy qua miền nhớ tôi


không bao giờ nỗi nhớ vơi
về quê hương mẹ suốt thời lưu vong
không nơi nào, chỗ tận cùng
để lòng ngưng lại điệp trùng nhớ ơi!



 

Được bạn: HB 14.06.2007 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "n h ớ ơ i !"